Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018


Trong quá trình mang thai, mẹ bầu cần xây dựng một chế độ dinh dưỡng thật phong phú và đầy đủ các dưỡng chất cần thiết. Điều này thực sự rất quan trọng trong việc giúp bé phát triển một cách khỏe mạnh, phòng tránh những dị tật cho trẻ sau này.

Mẫu thực đơn 1
Bữa sáng: bánh mì kẹp (với mứt, pate, thịt nguội, giò chả,…) + 1 cốc sữa + 1 quả táo
Bữa phụ 1: 1 hũ sữa chua + vài miếng xoài
Bữa trưa: 2 chén cơm + món mặn (tôm rim, thịt ram mặn, cá kho,…) + 1 món rau xào (cải thìa xào, bông cải xanh xào,…) + 1 bát canh (mướp, bí ngô, bí xanh,…)
Bữa phụ 2: 1 cái bánh bao mặn hoặc ngọt + 1 cốc sữa
Bữa tối: 2 chén cơm + món mặn (đậu hũ nhồi thịt heo, cà chua nhồi thịt,…) + 1 món xào (đậu đũa xào, mướp đắng xào trứng,…) + 1 bát canh (mướp đắng nhồi thịt, rau muống luộc với cà chua,…)
Bữa phụ 3: 1 cốc sinh tố hoa quả + 1 hũ sữa chua

Mẫu thực đơn 2
Bữa sáng: 1-2 cái bánh giò + 1 cốc sữa
Bữa phụ 1: bánh bèo nậm lọc
Bữa trưa: 2 chén cơm + 1 món mặn (chả mực rim, thịt kho trứng, cá kho,…) + 1 món xào (mướp xào, rau muống xào,…) + 1 bát canh (cua rau đay, cải nấu cá,…)
Bữa phụ 2: vài miếng há cảo hấp + vài lát cam
Bữa tối: 2 chén cơm + 1 món mặn (thịt bò xào cần tây hoặc hành tây, thịt heo chiên xù,…) + 1 món xào (giá xào lòng gà, rau bí xào tỏi,..) + 1 món canh (rau củ nấu chay, đậu hũ nấu hẹ,…)
Bữa phụ 3: 1 quả trứng luộc + 1 quả chuối
Mẫu thực đơn 3
Bữa sáng: 1-2 cặp bánh dày + giò lụa + 1 cốc nước chanh
Bữa phụ 1: 1 chén cháo thịt bằm + vài quả nho
Bữa trưa: 2 chén cơm + 1 món mặn (sườn non rim lá chanh, trứng cuộn kiểu Nhật,…) + 1 món xào (bắp cải xào tỏi, cải chip xào tỏi,..) + 1 món canh (bắp cải nấu cà chua, bông cải trắng nấu cà chua,…)
Bữa phụ 2: súp cua + chôm chôm
Bữa tối: 2 chén cơm + 1 món mặn (sườn xào chua ngọt, cá bống kho,…) + 1 món xào (súp lơ xào cà rốt, rau mồng tơi xào tỏi,…) + 1 món canh (ngao nấu bí ngọt, cải xoong,…)
Bữa phụ 3: 1-2 khoai lang + vài miếng lê

Mẫu thực đơn 4
Bữa sáng: xôi + 1 cốc sữa
Bữa phụ 1: miếng xào Singapore + vài lát hoa quả
Bữa trưa: 2 chén cơm + 1 món mặn (mực nhồi thịt kho tộ …) + 1 món xào (,..) + 1 món canh (rau ngót, cải bẹ xanh,…)
Bữa phụ 2: 1 cốc sữa + hoành thánh
Bữa tối: 2 chén cơm + 1 món mặn (chả trứng, đậu trắng hầm,…) + 1 món xào (măng xào tỏi, dưa xào cải chua,…) + 1 món canh (rau dền, cua nấu hoa thiên lý,…)
Bữa phụ 3: vài miếng thạch hoa quả



Thứ Ba, 11 tháng 9, 2018


 "Con cái có mấy ai hiểu lòng cha mẹ" là câu nói mà các bậc cha mẹ thường hay ca thán môi khi con cái mình không chịu nghe theo lời nói của mình, nhưng thực sự có phải lôi lầm thuộc về con cái hay không? Thực chất nguyên nhân của việc này nằm ở phía cha mẹ.

Có một câu chuyện thế này. Có một người mẹ nọ lúc nào cũng than vãn những câu giống như muốn đối đầu với con mình, kiểu như: Số tôi đúng là bất  hạnh nên mới bị ông trời ban cho đứa con hư đốn như thế này. Khi đó có một ông thầy nói với bà mẹ rằng: "Bất hạnh chính là do cách nuôi dạy của chị đó chứ. Vì lúc nào chị cũng quở trách con, bắt nó sửa chữa, nên trẻ đã tự  thu mình lại và khuôn mặt trở nên cau có khó chịu với chị lúc nào không hay. Dẫu là quan hệ cha mẹ và con cái đi nữa thì xét trên phương diện là con người với con người, cha mẹ và con cái vẫn cần phải tôn trọng và thấu hiểu nhau,  bản thân cha mẹ nếu nhận thấy mình có lỗi thì hãy thành thật nhận lôi và hãy để con cái tha thứ cho mình". Sau đó một thời gian, người mẹ đó đã rất vui vẻ kể lại rằng cô đã chủ động xin lỗi con mỗi khi bản thân làm sai, và đứa trẻ đã nói chuyện nhẹ nhàng hơn với mẹ, hai mẹ con đã lấy lại được mối quan hệ tình cảm thân thiết như ngày xưa.


Đối với những bà mẹ nghiêm khắc hay đòi hỏi quá nhiều, kì vọng quá nhiều vô tình tạo thành áp lực cho con thì khi bắt đầu nhận biết được điều đó, trẻ sẽ dùng khuôn mặt phản kháng để nói với mẹ những ý nghĩ bất mãn của mình như: "Vì mẹ có phải học đâu nên muốn nói gì mà chẳng được”. Rõ ràng là câu nói trên đã thể hiện sự mâu thuẫn, không gắn kết với nhau giữa suy nghĩ của mẹ và suy nghĩ của trẻ.

Trẻ sẽ không bao giờ nghe lời nếu như cha mẹ suốt ngày mở miệng ra là ra lệnh, là quát mắng, thúc giục. Đầu tiên cha mẹ phải là người làm điều đó trên thực tế cho trẻ xem. Muốn trẻ có động lực đầy đủ để  trưởng  thành mà trẻ nô lực phấn đấu mười phần, trong khi đó cha mẹ  lại chỉ phấn đấu một, hai phần lấy lệ để cho trẻ vui thì tuyệt nhiên, trẻ sẽ không bao giờ trưởng thành theo những gì mà cha mẹ mong muốn. Điều tất yếu ở đây là không chỉ làm cùng con một vài việc nào đó, mà cha mẹ còn phải cho con thấy được sự cố gắng và nỗ lực của bản thân mình.
Có rất ít cha mẹ luôn mạnh miệng ra lệnh cho con "Làm cái này đi, nhớ cái kia đi" trong khi bản thân mình thì lười nhác không chịu cố gắng, nhưng vẫn  muốn  con mình "Sau này con mà giỏi giang trở thành người thành đạt thì cha mẹ cũng được mở mày mở mặt với thiên hạ". Nhưng các bậc cha mẹ cần phải giác ngộ rằng nếu bản thân mình là cha mẹ mà không nỗ lực thì giáo dục trẻ thơ sẽ không thể thành công được. Từ một người cha, người mẹ biếng nhác nhưng chỉ cần nỗ lực và biết cách thực hành thì chắc chắn sẽ thỏa mãn được những điều kiện tối thiểu nhất giúp cho con mình tốt hơn và phát huy được tài năng của chúng.

Bài viết tham khảo từ cuốn sách “Chờ đến mẫu giáo thì đã muộn”





Thứ Hai, 10 tháng 9, 2018



 “Cho cá hay là dạy họ cách câu?”. Đây là câu nói nổi tiếng dành cho những ai đi giúp đỡ người khác. Trong trường hợp đó, nếu là bạn, bạn sẽ làm gì?
Hành động cho cá người sắp chết đói là việc làm từ thiện đáng trân trọng, nhưng bạn hãy thử nghĩ xem nếu như cứ đem cá cho họ thì tự bản than họ sẽ mãi mãi không thể giải quyết được vấn đề của bản than luôn sống dựa vào sự trợ giúp của người khác.
Tương tự, nếu một đứa trẻ từ khi sinh ra đến lúc trưởng thành luôn được cha mẹ nuôi dưỡng bằng sự giúp đỡ về mọi thứ thì sẽ trở thành đứa trẻ “không được việc” mà thôi.

Vậy cha mẹ cha mẹ làm thay sẽ có những biểu hiện như thế nào?
1.    Luôn ra lệnh, chỉ thị bắt trẻ làm thế này thế kia.
2.    Đáp ứng vô điều kiện với những đòi hỏi của trẻ (nhay cả khi trẻ không có nhu cầu nhưng vẫn đưa cho trẻ)
3.     Luôn chỉ dạy trẻ phải làm theo ý mình (thích thuyết giáo với trẻ mà không hề để ý xem cảm xúc và tâm trạng của trẻ là như thế nào)
4.    Lúc nào cũng muốn trẻ sẽ đáp ứng và làm theo ý mình (không quan tâm xem trẻ muốn gì, không tôn trọng ý kiến của trẻ)
5.    Không để trẻ sự giải quyết mà làm thay trẻ mọi thứ.

Khi trẻ còn nhỏ, việc cha mẹ giúp đỡ giám sát trẻ sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nhưng khi trẻ dần lớn lên và tiếp xúc nhiều hơn với các mối quan hệ xã hội thì chúng sẽ không biết phải phán đoán và hành động như thế nào khi không có cha mẹ ở bên.

Tóm lại những trẻ lớn lên trong sự bao bọc của cha mẹ sẽ bị tước đoạt đi vô vàn những trải nghiệm cần thiết cho sự trưởng thành về sau. Chúng sẽ thiếu kinh nghiệm để giải quyết vấn đề, khó hoà nhập với thế giới bên ngoài, chỉ biết bỏ cuộc hoặc né tránh. Khi bạn dạy con cách câu cá, chúng sẽ luôn sống tốt ngay cả khi không có bạn ở bên. 

Bài viết tham khảo từ cuốn sách “Cha mẹ Nhật dạy con tự lập”



Với trẻ sơ sinh, cha mẹ là những người bảo hộ
Khi mới chào đời trẻ vẫn chưa thể hoàn toàn tự lập. 3 tháng đầu đời lúc vừa sinh ra là khoảng thời gian trẻ dựa dẫm hoàn toàn vào cha mẹ, bởi nếu không thì trẻ không thể sống được.
Cha mẹ đóng vai trò là những người bảo hộ, đáp ứng những đòi hỏi của trẻ, bởi ở giai đoạn này trẻ không có khả năng làm gì. Trẻ không thể tự pha sữa, không thể tự thay bỉm, không thể tự đi lại nên cha mẹ làm thay trẻ mọi việc.


Sự chăm sóc tận tuỵ của cha mẹ ở thời kỳ này sẽ có ảnh hưởng to lớn đến tự hình thành nhân cách của trẻ sau này. Trẻ được ôm ấp, được trò chuyện, sẽ lớn lên khoẻ mạnh cả về thể chất lẫn tinh thần. Chính vì vậy mà sự “bảo hộ” của cha mẹ ở giai đoạn này không thể lơ là được. Đồng thời việc ôm ấp ở giai đoạn này với trẻ sẽ là bước đệm về tâm lý để giúp cha mẹ gửi gắm tình yêu thương đến con và nuôi dạy con mình thật chu đáo.
Quá trình trẻ trưởng thành cũng là quá trình cha mẹ từng bước dõi theo, từ khi trẻ chưa biết làm gì đến khi biết lẫy, biết ngồi, biết bò, rồi chập chững biết đi…ngày qua ngày những việc trẻ biết làm lại tăng lên. Cùng với việc trẻ lớn khôn, biết làm nhiều thứ hơn thì cha mẹ cũng dần chuyển từ vai trò “bảo hộ” sang “người chi phối”.
Thế nhưng cùng với việc trẻ viết nhiều việc hơn cũng đồng nghiã với việc nguy hiểm cũng nhiều hơn. Vì muốn bảo vệ con yêu của mình khỏi những mối nguy hiểm cha mẹ sẽ đặt ra những quy tắc hay lệnh cấm để con tuân theo. Thấy đồ vật nào có vẻ nguy hiểm thì bạn đầu sẽ nhẹ nhàng nói “đừng sờ vào”, sau đó đến cấm đoán “không được” rồi ra lệnh “hãy làm cái này”, và những lời giuc gãi “nhanh lên”… sẽ theo đó được tang lên.
Để con không chạy nhảy lung tung, cha mẹ sẽ đưa tay ngăn lại hoặc đặt con vào xe đẩy khi đi ra ngoài để bảo vệ sự an toàn cho con. Thời kỳ bảo hộ và chi phối này có ý nghĩa rất quan trong đến việc thúc đẩy tính tự lập và phát huy tính tự chủ của trẻ ở giai đoạn tiếp theo. Nhưng cha mẹ lại mang thói quen “bảo hộ” và “giám sát” này quá lâu nên dẫn đến sự cản trở sự phát triển tự nhiên và sự tự do của trẻ ở giai đoạn tiếp theo. Bởi lúc nào cha mẹ cũng  nghĩ “trẻ chưa biết làm gì”.

Cha mẹ luôn mang tâm lý “muốn bảo vệ con”, “muốn nuôi dạy con tốt”, “muốn là cha mẹ tốt”… Thế nhưng, thực tế những việc này lại tước đoạt sự tự do, ngắt đi hạt mầm mới nhú giúp trẻ tự lập. Chính việc không công nhận “trẻ có thể làm được”, rồi làm mọi việc thay trẻ đã ngăn cản sự tự lập của trẻ. Những đứa trẻ lớn lên trong suy nghĩ “nó chưa biết làm gì” của cha mẹ sẽ bị tổn thương. Vì sao? Vì trong sự bao bọc của cha mẹ, trẻ sẽ mãi mãi là một đứa trẻ “không biết làm gì”.
 Để trẻ có kỹ năng sống thì cha mẹ nên thể hiện vai trò là người “hỗ trợ”- “Support” để trẻ có thể làm được mọi thứ.

Bài viết tham khảo từ cuốn sách "Cha mẹ Nhật dạy con tự lập"

Know us

Our Team

Contact us

Tên

Email *

Thông báo *