Con bạn có
bao giờ "quên" đổ rác không? Có bao giờ bé kêu ca rằng có nhiều
bài tập về nhà đến nỗi không có thời gian rửa bát? Hay có khi nào bé vứt
quần áo lung tung mà không cất vào tủ?
Bạn sẽ
phản ứng thế nào? Thông thường, bạn giao việc nhà cho trẻ bởi bạn
nghĩ đấy là một cách tốt để con rèn luyện tính trách nhiệm giống như
những gì bạn được học khi còn bé. Bạn cũng cần con phụ giúp việc nhà.
Nhưng việc nhà đã thật sự trở thành vấn đề gây căng thẳng. Con bạn
coi việc nhà như là trách nhiệm hơn là sự tự nguyện trong khi gấp quần
áo hay đổ rác là những việc quá đơn giản!
Hãy sử
dụng phương pháp giải quyết vấn đề dưới đây để giúp trẻ tự nguyện
làm việc nhà:
• Để trẻ
lựa chọn một công việc mà bé thành thạo và rèn luyện ngay từ nhỏ. Bé
Benjamin bốn tuổi rất thích phân loại tất và cất ngăn kéo;
• Hãy đảm
bảo việc nhà không ảnh hưởng đến thời gian học bài, chơi đùa hay các
hoạt động quan trọng khác của trẻ;
• Tìm hiểu
lý do tại sao bé luôn "quên" làm việc nhà. Bé Gail chín tuổi nghĩ
rằng đổ rác là việc của anh trai. Khi mẹ hỏi Gail thích làm việc gì
khác, cô bé nói muốn dọn bàn ăn;
• Để trẻ
tự lập thời gian biểu làm việc nhà. Điều này sẽ giúp trẻ làm việc khoa
học và bé sẽ thích hoàn thành các nhiệm vụ đã đặt ra. Nếu không kịp hoàn
thành công việc đúng hạn, hãy hỏi con bạn phương hướng giải quyết. Ví
dụ, nếu bé thật sự có rất nhiều bài tập toán khó và muốn làm xong
trước, bé có thể ngâm bát đĩa vào bồn rửa cho đến khi hoàn thành bài tập
toán. Bé cũng có thể trao đổi việc nhà với anh trai như bé dọn bữa tối
còn anh rửa bát;
• Kiểm
soát tốt việc nhà. Việc bạn yêu cầu con gái dọn căn phòng bừa bộn của
bé sẽ khiến bé cảm thấy bị quá sức. Bé sẽ không biết bắt đầu từ đâu.
Hãy hỏi bé thích làm việc nào trước và việc nào sau. Điều đó giúp bé sắp
xếp thứ tự các công việc phải làm như nhặt tất, kê lại bàn học và
dọn giường. Hoặc bạn hãy hỏi bé thích dọn từ đâu – ở góc cửa sổ hay
nơi gần bé nhất hay cửa chính. Cách này khiến bé có cảm giác được làm
chủ căn phòng vì bé có quyền quyết định làm gì và khi nào.
Mẹ của
Will rất buồn khi cậu con trai mười tuổi luôn "quên" gấp quần
áo. Mỗi lần nói chuyện với con, chị luôn cố gắng giữ bình tĩnh nhưng
cuối cùng vẫn phải cằn nhằn với con. Điều này khiến mối quan hệ của
hai mẹ con ngày càng xấu đi. Sau khi học cách nói chuyện với bé về cảm
xúc, cô hỏi con trai: “Con nghĩ thế nào khi con về nhà và thấy quần áo
vẫn treo trên móc?"
Will trả
lời: "Con bực mình mẹ ạ". Lúc sau cậu bé ngập ngừng: "Con
không thích gấp quần áo", Will thú nhận, "Đấy là việc của con
gái. Con không thể làm việc khác ạ?"
"Con
thích làm việc gì?", mẹ hỏi. "Thu dọn bàn ăn ạ", Will trả
lời.
Cuộc trò
chuyện giúp hai mẹ con hiểu suy nghĩ của nhau. Quan trọng là mẹ bé hiểu
rằng không phải chị muốn con gấp quần áo mà muốn dạy bé có tinh thần
trách nhiệm.
Trách nhiệm
là một kỹ năng sống quan trọng. Hãy rèn kỹ năng này cho trẻ ngay từ
nhỏ. Những đứa trẻ biết tự hào và có ý thức về những thành quả của
mình từ bây giờ sẽ luôn biết trân trọng những điều đó trong suốt cuộc
đời.